Saturday 11 May 2013

11.05.2013

Nói chuyện với một số người, mình cứ mãi như một đứa trẻ...

Muốn được chiều chuộng, muốn được dựa dẫm, muốn được bô lô ba la kể khổ để vai nhẹ bớt đi...

Mặc xác trước đó đã từng dằn dỗi, từng chửi thầm, từng mắt rơm rớm nhìn màn hình mà cố gắng đi tới cùng...

Để khi nick anh sáng, để khi anh PM, để khi anh vẫn tốt, vẫn quan tâm như vậy...

Chẳng thể giận nổi nữa. Dù anh là người bắt đầu, là nguyên nhân chính khiến em phải thức trắng cả đêm gõ lọc cọc vào bàn phím,

thì tới lúc anh lo cho em, anh giục em đi ngủ sớm, lòng em nó vẫn cứ nhũn hết cả ra.

Chắc là thằng Thu có nói với anh nhỉ. Nó có vẻ ấn tượng với vụ thức thâu đêm của em lắm.

Nếu mà có thì em cũng thương nó nữa.

Em thương hai người lắm. Thương cả Mai nữa, người luôn yêu quý em một cách rất dịu dàng, ấm áp, theo cách mà chỉ bạn ấy mới làm được. Thương cả chị Yến, người quan tâm em đến mức chỉ cần nhìn vào cái cfs là biết ngay đứa em mình quen chưa tới nửa năm...

Em thương mọi người.

Cho nên, dù hôm qua em mệt lắm, em cũng tức tối mà đi nói xấu anh nữa...

Nhưng mà sau vài dòng chat đó thì em hết rồi...

Thôi em đi ngủ sớm đây, mai còn phụ anh làm. Chắc đêm nay lại tới lượt anh thức khuya coi lại bài cho tụi em, anh nhỉ... Anh cố lên.

Em nghe lời anh.

Em đi ngủ sớm.

.

.

.

Nếu em có một người anh trai như anh, hay nếu bằng một cách thần kì nào đó, em có thể nhận anh làm anh trai, em sẽ rất hạnh phúc. Vì người anh trai em hằng tưởng tượng cho mình từ khi còn bé tí tẹo, không hiểu sao như hòa vào anh mất rồi.

 Mà anh cũng đừng lo, em không định làm gì anh đâu, chỉ là cất chút ấm áp này lại cho riêng mình thôi. Kiểu tự kỉ ấy mà. Để đừng bao giờ quên. Đừng bao giờ quên rằng bao mệt mỏi đều có thể bay biến chỉ với vài dòng quan tâm thực sự. Đừng bao giờ quên, rằng dù nói chuyện vụng về đến đâu, dù có cách xa nhau bao nhiêu cây số, dù chỉ giao tiếp với nhau qua bàn phím lạch cạch,

thì những trái tim vẫn sẽ với được tới nhau.

Xuyên qua không gian, xuyên qua vật chất,

lòng vẫn có thể ấm lên khi biết rằng ở đâu đó ngoài kia, vẫn có người còn bận tâm đến mình, còn nhớ đến mình.

.

Anh à, em thương anh.

Thu à, tui thương ông.

Mai ơi, tui thương bà.

Chị Yến ơi, em thương chị.

.

Bầy ơi, em thương bầy.

Con heo kia, t cũng bắt đầu thương m lâu rồi.

.

Nói là thế, dưng khi lên cơn thì có thể tim sẽ đóng băng và dẹp đi hết.

Đi ngủ thật đây ~