Friday 23 September 2011

[Short-fic] Nghe lời mẹ - YunJae

Author: Moonrabit


Disclaimer: họ là của nhau~


Genre: fluff, romance


Pairing: YunJae, còn lại rất nhạt~


Rating: PG.


Status: On-going.


Note: viết trong thời kì bấn loạn Kiệt Luân sư huynh~ 


Summary: 


“Này, rốt cuc là cu yêu t đến chng nào?


“Tớ yêu cu bng mt na trái tim t” – tóc anh c c vào c tôi, hơi nht.


“Thế phn còn li?


“Là dành cho mẹ t.


“Vậy còn phn cho bn thân?


“Tớ không cn.


“Ngốc.


Anh khẽ cười. “Tình yêu dành cho t, có cu và m là đã quá đ ri.


Đã thế, đến tn cùng cuc đi này, Kim Jaejoong s yêu Jung Yunho bng tt c nhng gì cậu có, để tên đần ấy biết thế nào là được yêu thương.


Wednesday 14 September 2011

Barking at the moon - Tru lên cùng vầng trăng

I have got so much to give, I swear I do.
I may not have nine lives, this one feels brand new.
Yes I've lived a good one.
I have tried to be true.
There are some things I never realized, till I met you.
How the wind feels on my cheeks, when I'm barking at the moon.


Tôi có quá nhiều thứ để cho, tôi thề đấy.
Tôi có thể không có đến 9 mạng, nhưng đây là một kiếp sống hoàn toàn mới.
Vâng tôi đã sống một cuộc đời tốt.
Tôi đã cố gắng sống chân thật.
Có nhiều thứ tôi chưa bao giờ nhận ra, đến ngày tôi gặp bạn.
Như cách gió vuốt ve đôi gò má, khi tôi tru lên cùng vầng trăng.


[chorus]
There is no home like the one you've got, cuz that home belongs to you.
Woo Woo! Here I come.
Woo Woo! Back to you.
There is no home like the one you've got, cuz that home belongs to you.


Chẳng ngôi nhà nào có thể giống như ngôi nhà của bạn, vì đó là nơi thuộc về bạn.
Woo Woo! Tôi về đây.
Woo Woo! Về với bạn.
Chẳng ngôi nhà nào có thể giống như ngôi nhà của bạn, vì đó là nơi thuộc về bạn.


Well I was in trouble, bad.
I was so confused.
I may not see in color babe, but I sure can feel blue.
I have been a lot of things, they may not all be true.
My experience was so mysterious, till I met you.
Now the sun may rise in the east, but I'm barking at the moon.


Ồ tôi vốn đang gặp rắc rối, rất tệ.
Tôi đã rất hoang mang.
Tôi có thể mù màu bạn à, nhưng tôi chắc chắn cảm nhận được màu xanh/nỗi buồn.
Tôi đã từng đóng vai rất nhiều thứ, và có lẽ chúng đều không thực.
Kinh nghiệm sống của tôi quá mờ mịt, đến ngày tôi gặp bạn.


[Chorus]
There is no home like the one you've got, cuz that home belongs to you.
Woo Woo! Here I come.
Woo Woo! Back to you.
There is no home like the one you've got, cuz that home belongs to you.


Chẳng ngôi nhà nào có thể giống như ngôi nhà của bạn, vì đó là nơi thuộc về bạn.
Woo Woo! Tôi về đây.
Woo Woo! Về với bạn.
Chẳng ngôi nhà nào có thể giống như ngôi nhà của bạn, vì đó là nơi thuộc về bạn.


There is no home like the one you've got, cuz that home belongs to you.

Chẳng ngôi nhà nào có thể giống như ngôi nhà của bạn, vì đó là nơi thuộc về bạn.

There is no home like the one you've got, cuz that home belongs to you...

Chẳng ngôi nhà nào có thể giống như ngôi nhà của bạn, vì đó là nơi thuộc về bạn.



[Title] Barking at the Moon
[Artist] Jenny Lewis
[Transcription] Kei Kobayashi

Sunday 11 September 2011

这么远,那么近...

So close, yet so far...

Thật gần, mà cũng thật xa...

Saturday 10 September 2011

Your heart will lead you home



sunny days and starry nights
lazy afternoons
you count the castles in the clouds
and hum little tunes 


ngày nắng đẹp và đêm đầy sao
những buổi chiều tà lười nhác
bạn đếm số lâu đài trên những tầng mây
và ngân nga những giai điệu bé nhỏ



but somehow right before your eyes
the sun fades away
everything is different
and everything has changed


nhưng bỗng ngay trước trước mắt bạn
ánh nắng dần tan mất
vạn vật trông thật khác
và mọi thứ đã thay đổi



if you feel lost and on your own
and far from home
you never alone, you know 


khi bạn thấy lạc lõng và chỉ còn lại một mình
và thật xa nhà
bạn biết chứ, bạn đâu khi nào cô đơn



just think of your friends
the ones who care
they all will be waiting there
with love to share
and your heart will lead you home 


chỉ việc nghĩ về bạn bè
những người quan tâm đến bạn
họ sẽ mãi đợi chờ bạn, tất cả họ
với tình yêu sẵn sàng để sẻ chia
và trái tim bạn sẽ dẫn lối để về nhà



funny how a photograph can take you back in time
to places and embraces
that you thought you left behind 


thật lạ khi bạn có thể quay ngược thời gian, chỉ với một bức ảnh
về bất cứ nơi nào, bất cứ vòng tay nào
mà bạn ngỡ rằng mình đã bỏ quên



they're trying to remind you
that you're not the only one
that no one is an island
when all has said and done 


họ đang giúp bạn nhớ lại đấy
rằng bạn không đơn độc
rằng không ai là một hòn đảo cả
khi mọi chuyện đã kết thúc



there'll come a day when you're losing your way
and you won't know where you belong
they say that home is where your heart is
so follow your heart know that you can't go wrong 


sẽ có một ngày, bạn lạc lối
và bạn không biết rằng mình thuộc về đâu
họ nói rằng, nhà chính là nơi trái tim ở lại
vậy nên cứ đi theo trái tim, và biết rằng bạn không thể đi lạc lần nữa


(from the song "Your heart will lead you home" - the Tigger Movie)

10/9/2011



Hôm nay là một ngày đặc biệt~

Không phải lễ lộc gì, cũng ko hẳn là ngày quan trọng, chỉ là, trong 1 ngày mà có nhiều điều thú vị đến thế, quả thực là rất đặc biệt a~

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.


Hôm nay, dù chỉ với vài giây ngắn ngủi được gặp lại người ấy

mà tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đầu óc bỗng trống rỗng cả một lúc lâu

và ngày hôm nay, mình "ngọt ngào" đến mức cả con Như, Ngọc vs Dung đều phải hãi sợ... =))

Đau khổ thay


Hóa ra, vẫn là không quên được....

Kí ức thì đã cất vào rồi đấy, nhưng hình như trái tim không muốn quên....

Thật khổ, hóa ra mình chỉ điều khiển đc cái não mà thôi....


Những tưởng chỉ là mối tình học trò đơn phương nho nhỏ

Hết cái tuổi dậy thì phức tạp này, rồi ký ức về người ấy sẽ trôi dần đi, ngày qua ngày....

Ừ, thì đúng thế thật

Kí ức, vốn đã trôi đi gần hết, vì mình đã không ngừng nỗ lực quên

Không ngừng nỗ lực khóa chặt những kí ức đó lại, dành đầu óc cho cuộc đời phía trước...


Cơ mà, không thể làm thế với con tim...

Miễn là người ấy không thay hình đổi dạng, không thay đổi cái tâm, cái nụ cười....

Thì có lẽ, mãn kiếp này, trái tim mình cũng sẽ không quên được người ấy...


Những lúc cần kiềm chế nụ cười, chỉ cần nhẩm tên người ấy trong đầu, cư nhiên sẽ bình tâm trở lại...

Như một phản xạ...


Vì vốn dĩ trước kia, khi đứng trước người ấy, vẫn phải điều hòa tâm trạng để đạt trình độ bình tĩnh thượng thừa....

Để có thể dùng lý trí mà cư xử bình thường với người ấy... Để người ấy vẫn coi mình là bạn... một đứa con gái bình thường thôi cũng đủ rồi....


Này, gọi là dễ thỏa mãn, hay là hèn nhát?

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.


Người à

Hóa ra, tui vẫn còn thích ông....

Hơi bị nhiều....


.
.
.
.
.
.
.
.

A, hóa ra hum nay là sinh nhật thầy Châu~

Mình không biết đấy T__T (cơ mà nói thật là có biết cũng ko có ý định mua quà T__T)

Thầy cho ăn kẹo~ Dù bốc trúng cây kẹo béo ngậy mà mình chúa ghét, nhưng vẫn đã ăn ngon lành~


Hôm nay tâm trạng mình bất bình thường mà~ :">

.
.
.
.
.
.
.
.
.
A, với lại hôm nay, mình được thấy tận hai cái cầu vồng~

Nhầm, hai chân cầu vồng thôi, vì mình vốn chưa bao giờ đc thấy 1 chiếc cầu vồng trọn vẹn cả...


Mà mây hôm nay cũng ngộ lắm, đen trắng lẫn lộn, nhưng lại trải rất rộng, nom vô cùng hùng vĩ luôn~ Mình nhìn mà phát bất ngờ, cảm giác y như những lần ngẩng mặt lên nhìn núi cao vậy~ Có một chút gì đó rất sâu, rất choáng ngợp


Và nhìn xa xa phía trước, là mây đen. Bố bảo, bên ấy trời đang mưa.

Hóa ra, nhìn cơn mưa đến trước mặt là như thế này đây...

Nhưng lạ là, chân cầu vồng to to kia, cũng là từ đám mây đen đó mà ra...


À, 5h chiều, mà lại còn có trăng nữa.


Thật lạ. Trăng, mây trắng mây đen, và cầu vồng, nhìn thật ảo~ Có lẽ chưa ai tả cảnh trăng đi với cầu vồng bao giờ cả... Nhìn ảo lắm cơ... :">

.
.
.
.
.
.
.

Nhắc lại lần nữa, hôm nay là một ngày đặc biệt vô cùng ~