Gọi điện xong mà tim đau quá man.
Gần 2 năm rồi vẫn không nhớ được ngày lương của mình là ngày mấy, đợt bận của mình là đợt nào.
Gần 2 tuần mình ra rả nói về việc mình bận và mệt đến thế nào, để hôm nay nghe lại câu “em có làm không?”
Đau
Đau không thở được
Mình hỏi lại “là sao?” Sững sờ không tin được lại có thể hỏi câu như thế
Ừ và câu trả lời là “Ý là em kiểm có kĩ không?”
Giỡn mặt?
Nghỉ mẹ đi chứ quen biết gì nữa.
Dẹp hết đi
Nghỉ đi
Không cần phải tốn 30p mỗi ngày và 2 chiều cuối tuần và những câu chuyện không đâu vào đâu nữa.
Vẫn không hiểu vì sao còn đau được
Chưa đủ thất vọng sao?
Đã bao nhiêu lần nước mắt nuốt vào trong, đã bao nhiêu câu chuyện không thể kể rồi?
Nghỉ mẹ đi
Dẹp hết đi
Có thể là chia tay ngay trong tuần này
Cho đỡ buồn khổ cho đỡ nặng lòng đôi bên
Không muốn cưới, không muốn tiến tới nữa
Để anh không cần phải nhớ gì về tôi nữa cả
Dù gì anh cũng chẳng còn thương
Dẹp hết đi