Thursday 28 July 2011




Mọi người, ai cũng bảo mình mạnh mẽ. Mình hay cười. Mình hòa đồng, ai cũng chơi cùng được.

Cũng có người, khinh rẻ mình, hờn ghét mình. Nói mình tàn nhẫn. Nhu nhược.

Haha.

Mình đa tính cách vậy sao?

Haha...



Tùy.

Mình không quen nhờ vả. Dần cũng quen, mình biết cách che giấu nhu cầu của mình. Mong muốn. Và cả ước mơ.

Mình khó kết thân thực sự với bất kỳ ai. Nghĩa là cần tìm hiểu, len lỏi vào từng ngõ ngách. Không bao giờ được mù quáng, luôn phải nhìn con người một cách khái quát, sâu đến những nơi đen tối nhất trong tính cách của họ, để xem mình có thể chấp nhận đc hết chúng mà kết thân hay không...

Mình không giỏi giao tiếp. Nên chỉ có nước cặm cụi nhận phần PPt. Và bấm máy.

Mình không thích làm đẹp. Đơn giản, vì mình không đẹp. Có cầu kì đến đâu, thì cũng là lố lăng, không chỉ đối với người khác, mà còn là đối với bản thân, khiến bản thân không chấp nhận được.

Mình yêu DBSK. Mình yêu con số 5 đến cuồng loạn. Chỉ đơn giản, vì mình muốn yêu. Mình muốn yêu một cái gì đó có thật, muốn được công khai nói tiếng yêu, muốn lấp đầy nỗi cô đơn bằng tình yêu ấy. Nhưng xem ra vẫn không thể. Các anh, thật xa quá. Con số 5 ấy, giờ cũng đã lung lay rạn nứt... Là tình yêu của mình rạn nứt... Mình rất sợ... thực sự rất sợ là nó sẽ vỡ tan...

Tình yêu, cũng thật xa xỉ quá. Nó mang lại nhiều rắc rối hơn là hạnh phúc. Có chăng, cũng chỉ có sự ngọt ngào ban đầu, rồi sau đó là vị đắng không tài nào tan biến hết được...

Nói thế thôi, chứ mình cũng đã biết thế nào là yêu đâu?


Yêu cha mẹ, yêu gia đình, yêu bạn bè, ừ thì những thứ đó tất cả những con người may mắn như mình đều có thể có. Nhưng cái tình yêu thực sự mà mọi đứa con gái tuổi này hằng mong ước, mình dù có biết thì cũng chỉ biết dở dở ương ương... Mãi mãi vẫn chỉ là 1 phía... Chẳng bao giờ có thể đủ can đảm mà cất nên lời... Cũng chẳng đủ can đảm để đón nhận từ bất cứ ai...

No comments:

Post a Comment