Friday 23 May 2014

22.05.2014

Hình như giới hạn của mình lại được kéo giãn ra thêm một nấc mới rồi. Giờ đơ luôn rồi, ai giao gì làm nấy, không phản kháng, không ý kiến ý cò. Cứ nhận vô vậy đó, làm ko đc thì báo cáo lại sau. Ai cũng "hiểu" mà, haha.

Chuyện tình cảm thì chắc vứt bỏ hết đi được rồi. Bạn ấy có người mới rồi, tỏ tình cũng sắp rồi. Thằng kia thì chẳng hiểu sao, ngay lúc này ngồi đây với cái laptop trâu bò trung thành, với cái bụng đau và gáy lưng lạnh buốt, mình chẳng còn nghĩ đến chuyện thích nó nữa.

Cô đơn riết rồi cũng quen, mà nói vậy cũng không phải, xung quanh mình lúc nào chẳng có bạn. Chỉ là mình không vươn tay ra thôi. Mà dạo này cũng chia sẻ nhiều rồi, không còn uất ức cất giữ một mình rồi chui xó khóc tu tu nữa. Ừ thì nếu có khóc cũng khóc một mình, nhưng kiểm soát được hơn rồi.

Mà mình cũng mới ngộ ra một chuyện, mình thích làm cái túi giữ bí mật ghê. Cảm giác được tin tưởng thật thoải mái, dù là nhiều lúc cái gánh tâm sự trên vai nặng thật nặng luôn, tưởng như chẳng còn sức chứa thêm nữa, nhưng cảm giác yêu thương luôn sẵn sàng ở cạnh bên thật khó dứt ra. Mình tin (mù quáng) rằng khi mình cần, khi mình gặp rắc rối, mình sẽ không bao giờ phải chịu cảnh không ai thèm quan tâm cả.

Lên đại học, mình học cách mở lòng ra hẳn. Ít nhất cũng được khoảng 1/5. Lúc trước chẳng cho ai cái gì, cũng chẳng nhận của ai cái chi. Có lẽ vì vậy nên mình chẳng có chút lưu luyến, chẳng có chút ý niệm muốn quanh quẩn ở cạnh. Chơi thì chơi, tạm biệt thì tạm biệt, chẳng phải nghĩ suy gì, thậm chí hôm tốt nghiệp cấp III phải rời xa cái lũ bạn học 3 năm liền cũng chẳng khóc nổi - chẳng có cảm xúc để khóc, lúc về nhà vẫn cứ bình thường như đời vẫn xoay như thế.

Thực sự là không cảm thấy gì nhiều cả. Dù là trường mới chẳng có ai học chung.

Còn bây giờ, chỉ cần những người quan trọng có chút ít động tĩnh thôi, mình cũng đã không thể ngồi yên. Nhớ tới cái đợt trước, lúc tưởng thằng bé giận mình, ghét mình luôn mà sợ thật. Cảm giác phụ thuộc dù chỉ là về tâm trạng cũng đủ để mình thụt lùi lại một bước đề phòng rồi. Lỡ một ngày K, Q, T, U, N, T quay lưng lại với mình? Ngộ nhỡ một ngày nào đó mình làm tổn thương họ mà bản thân lại quá hèn nhát để dày mặt hàn gắn? Hoặc cái ngày mình phát hiện ra họ toàn nói xấu sau lưng mình, mình sẽ cảm thấy ra sao?

Chắc là suy sụp luôn quá.

Không biết phải viết gì nữa. Họng đang đau quá. Đang thèm yêu thương quá.

No comments:

Post a Comment