Sunday 23 October 2022

Lại là yêu thương

23.10.2022. Đọc lại bài nháp từ 2015, thấy sao mà một câu chuyện buồn cứ lặp đi lặp lại.

Nếu mình không thay đổi, một là tính cách mình, hai là cách mình chọn người yêu, thì chắc chẳng bao giờ thoát khỏi được vòng luẩn quẩn này.

Làm sao bây giờ?

---

16.04.2015
Một bản nháp nằm mãi trong khung gõ văn bản

“…khi một người con trai yêu một người con gái, sẽ cảm thấy cô ấy vừa nhỏ bé, yếu đuối vừa đáng thương, cần quan tâm đến mọi chuyện của cô ấy; khi không yêu một người con gái, liền cảm thấy cô ấy vừa thông minh vừa kiên cường, vốn không cần sự quan tâm của mình.”

{Thời niên thiếu không thể quay lại ấy - Đồng Hoa}


Bỗng dưng thấy sợ thấy hoang mang.

Sợ vì không biết liệu người ta có yêu thương mình như kiểu mình mong muốn hay không.

Hoang mang vì vẫn không biết rằng mình có thật sự yêu người ta hay không.

Người ta khác mình ở những cái rõ ràng nhất. MÌnh bỗng nhận thức rõ ràng rằng mình là đứa ưa tỏ ra mạnh mẽ, ưa nghĩ xa nghĩ rộng, tùy hứng chứ chẳng thể nào gò ép theo kế hoạch. Mình là đứa chỉ quan tâm đến những cái mình cho là "cơ bản", sau khi xác định được tình hình đại khái rồi thì dễ dãi cho qua.

Ừ, chắc từ "đại khái" là đủ bao hàm nghĩa đó.

Bỗng dưng mình thấy người ta thật hẹp chứ không thoáng đãng như mình, người ta hay thay đổi chứ không đâm đầu vào một quyết định như mình. Người ta muốn có người cung phụng, muốn được tham lam hơn một chút, còn mình thì cứ nhẫn nhịn mà nuông chiều người ta thêm một chút.

Nhưng mình sẽ nhẫn nhịn được bao lâu?

Được bao nhiêu, được đến mức nào?

Mình biết mình đang khó chịu bởi những thứ lặt vặt. Mình biết mình đang cố gắng hết ga, hết sức lực có thể cho những hạt sạn này. Mình vẫn luôn đông viên bản thân cố gắng.

Nhưng chẳng hiểu lắm vì sao lòng vẫn không yên. Hay có thể là do xa nhau hơn 2 tuần nó dài quá, cách lòng mất rồi?

Không rõ nữa.

No comments:

Post a Comment