Friday 7 October 2016

7.10.2014



Ai cũng có lúc thích cái này, đòi cái nọ, muốn những cái không hẳn là cần.


Trải qua nhiều chuyện, chứng kiến nhiều cảnh, rồi cũng sẽ tới lúc tự nhủ "À, thế này đã là may mắn lắm rồi, có bao nhiêu thì phải biết trân trọng bấy nhiêu, đừng để đến lúc mất mới biết hối hận."


Dần dà, bao đòi hỏi cũng chỉ cất đi để đó. Dễ thỏa mãn, thoải mái, dễ chịu không phiền phức, nghe riết cũng thành quen, ghi vô đầu vô lòng riết cũng thành mình.


Bỗng thấy mọi thứ cứ trôi tuột đi đâu hết, luồn lách rơi khỏi kẽ tay. Mà bản thân cũng trôi tuột đi đâu mất.

No comments:

Post a Comment