Monday 14 January 2019

14.01.2019

Không nhớ có phải là lần đầu tiên trong đời không,

Ngoài bố mẹ đôi lần mình về nửa đêm quên báo,

Anh là một trong những người duy nhất gọi cho em khi em về trễ hơn bình thường một chút.

Anh biết hôm nay em mệt, anh không nhắn tin nhiều, nhưng rải rác, để em không một mình.

Em đi làm thêm, anh nhắn FB hỏi em về chưa, em mệt nên chưa rep, anh lo anh gọi điện hỏi xem em thế nào rồi.

Thương muốn khóc đi được ấy.

Lâu lắm, lâu lắm rồi mới được cưng chiều đến vậy.

Chắc do sống tự mình riết rồi quen. Nay có thêm một người, tim gan cứ chạy loạn lên hết cả.

Ngày trước dù hai mình vẫn thấy cô đơn. Giờ gặp được người làm cho mình thấy đỡ rồi.

Thương anh nhiều lắm.

Anh ơi.

No comments:

Post a Comment