Monday 19 August 2013

19.07.2013

Một đoạn đối thoại lịch sự đôi khi chính là dấu chấm hết cho một mối quan hệ.

- - -

Đi nghe nhạc cover, nghĩ một hồi cũng thấy tội mấy ca sĩ hát không hay, như JB chẳng hạn. Lỡ lên mạng thấy người ta cover bài hát của mình sao mà  hay thế, sao mà chuyên nghiệp thế, rồi đọc những comt phũ phàng với cả đống like bên dưới, tâm trạng sẽ ra sao?

Và nói trắng ra thì mình thích mấy bản cover hơn hẳn.

JB, cậu khổ quá. Từ ngày debut, tới concert, tới scandal và tới cả những sự thật vẫn tồn tại vững vàng như quả Đất thế kia, nhiều lúc tớ muốn hỏi cậu "Có mệt không?"

Cố lên.

- - -

Đi 1 tháng về nhà, cảm giác chán ghét nhất không phải là cái mệt mỏi sau khi ngồi máy bay quá lâu, mà là cái lạ lẫm với những chi tiết nhỏ nhặt mà mình vốn đã coi là "cuộc sống hằng ngày". Nhỏ thôi, nhưng vẫn khiến mình ngần ngại, tỷ dụ như cánh cửa phòng đóng sao cho vừa, máy nước nóng mở lúc nào cho tiện,chén dĩa đũa muỗng ngăn nào như thế nào... Thậm chí cái mùi trong phòng mình nó đổi khác cũng khiến mình phiền muộn. Sau này lúc phải đi học xa, đi lâu, khi về sẽ còn lạ lẫm đến thế nào nữa?

Trí nhớ ngắn hạn không phải là không hữu dụng, nhưng nhiều lúc cũng đáng lo quá.

- - -

Cảm thấy bản thân đang buông dần rất nhiều thứ, rất nhiều mối quan hệ và những kỉ niệm đã từng rất đáng quý. Nhưng vì lười suy nghĩ nên cứ buông thôi, dù sao cuối cùng rồi cũng sẽ phải cầm dao chặt hết mấy thứ lằng nhằng để sống cho thanh thản.

- - -

Muốn có những mối quan hệ tốt, điều tối quan trọng là phải chủ động quan tâm.

Mà trí nhớ mình thì tệ khỏi nói, nên có lẽ sau này phải lên kế hạoch và lập danh sách các mối quan hệ quan trọng cho đàng hoàng. Chủ động cũng phải tuần tự, đủ đầy, có qua có lại thì mới ổn định được, chứ cứ tùy hứng như tánh mình đó giờ thì lộn xộn lắm.

- - -

Nói nhảm vậy thôi chứ chưa chắc đã làm.

Dạo này đánh máy nhanh hơn nhiều, nhưng chữ nghĩa thì vẫn xấu quá.

.

No comments:

Post a Comment