Sunday 1 September 2013

01.09.2013

Tự nhiên lôi cái clip hồi đó thằng kia làm cho mình ra. Giờ thì đã bình tĩnh đọc từng chữ được rồi, chứ hồi ấy cứ đọc là muốn khóc, mà nhiều lần cũng khóc thiệt luôn.

Hóa ra, đây là cảm động. Mình đã quên cảm giác này từ lâu lắm, lâu lắm rồi. Hy vọng là giờ mình đã đủ lớn để trân trọng sự chân thành ngày ấy hơn được một chút.

Hóa ra, đây là cảm động.

Ừ, suýt nữa là đã quên nó rồi.

Xin lỗi nha.

Làm người đầu tiên theo đuổi t, m đã phải chịu nhiều thiệt thòi rồi.

Xin lỗi. H t cũng ko đủ can đảm để nhìn thẳng vào những gì m đã dành cho t, vì t ko đủ can đảm để dằn vặt mình lần nữa.

Chắc là phải đợi đến khi t trưởng thành hơn nữa.

Giờ vẫn là chưa đủ.

Đã nói r, t sẽ ko tự dằn vặt m thôi.

Chỉ là có chút nhớ m.

Nhưng cũng ko nghĩ là nếu đc quay trở về những ngày đó, t sẽ làm khác đi.

Đơn giản vì t ko muốn, và t của ngày ấy khác với t của bây giờ. Khác lắm. 2 năm, đủ để làm thay đổi một phần của t rồi.

Mà t nghĩ bây giờ m cũng đã khác xưa.

Lần ấy tới nhà m ăn uống, chơi bài đập và đủ trò khác

Ko biết có phải t hoang tưởng k, nhưng t thấy cta vẫn còn mập mờ

Cũng tại t ích kỷ, hèn nhát ko cho m một câu trả lời

Nhưng may mắn thay, may mắn biết bao, cta vẫn còn làm bạn vô tư được

Vẫn cười giỡn khằng khặc với nhau, không âu lo, không vướng bận được

Vẫn ăn ý với nhau ở một mức độ nào đó

Chứ m biết không, hồi ấy, lúc m nhìn t bằng ánh mắt đó, t sợ chết khiếp

Mà cũng ko hẳn là sợ hãi nữa, mà là hoang mang, chẳng biết phải làm gì

Nghĩ nghĩ một hồi, kết quả vẫn là trốn tránh

Và sau 3 năm phải đối diện với bạn-mà-cả-lớp-cùng-biết-là-bạn-nào-đấy, t chai cmn luôn rồi. Ấy là còn chưa kể cái lũ chết tiệt kia có để yên cho t thích ứng đâu.

Giờ t cũng chẳng biết nghĩ gì nữa

Chỉ là nhớ m một chút

Và sẽ cố gắng xử lí những người theo đuổi sau này (nếu có) một cách "có duyên" hơn

(t biết t vô duyên mà, t nhận :]])

Thôi thì, hai đứa mình cùng ráng sống tốt, ha? Có duyên thì gặp lại, rồi cũng tùy duyên mà tính tiếp

<3 p="">

[vừa coi xong clip, viết cái này mà bật bài Donna Donna lên, thiệt ngu. Giờ tự dưng buồn quá.]

No comments:

Post a Comment