Thursday 11 September 2014

11.09.2014

Bạn trai tui hông có đẹp trai, nói thẳng ra là nhìn tồ thiệt tồ luôn, nhe răng ra cười bựa thì lại càng kinh khủng =)) Dáng cũng hông có đẹp, bụng nguyên cục mỡ tròn quay, ôm ôm ấn ấn thấy rất hài.

Bạn trai tui hổng có giàu. Chở bạn gái đi chơi mà mắt nhìn bình xăng muốn lé luôn. Đó giờ cũng chưa nhận được quà cáp gì từ bạn ấy cả, ngoại trừ đồ ăn. Đó giờ bạn ý toàn tặng tui đồ ăn, vô bụng hết rồi chả lưu luyến gì.

Bạn trai tui chưa có lớn. Con trai tuổi 20, đã có gì cho mình đâu, chỉ có quả tim với bộ óc thôi.

Cơ mà tui thương bạn trai tui lắm, càng lúc càng thương.

Có người chỉ mới gặp nhau có vài ngày mà sẵn sàng đội mưa chở tui ra sân bay tiễn bạn, xong thấy tui buồn thì dỗ dành tui rồi chở tới tận nơi tận chỗ. Có người nổi hứng nhớ tui bèn đi bộ cả đoạn thật xa, chỉ để gặp tui 10 phút rồi bị tui phũ, lại phải cuốc bộ về. Có người bận họp gấp vẫn ráng chạy qua đưa cho tui hộp bánh bèo, bẹo má tui một cái rồi mới đi, ôm cũng chẳng kịp, để rồi về inbox nuối tiếc các kiểu. Có người chẳng tiếc công nhắn tin, hầu như ngày nào cũng chúc tui ngủ ngon ngày đẹp. Có người thiệt thà biết sao nói vậy, còn khiến tui rung rinh hơn cả mấy lời sến sẩm tui hay bị người ta nhây nữa.

Có người ấm như cái lò sưởi, hay gọi tui là cái tủ lạnh, chê tui lạnh lùng các kiểu xong rồi lại hớn hở quẩn quanh làm tâm can tui nhũn hết cả ra. Có người hay nắm tay tui rồi tự hỏi sao lại thích người vậy, chả hiểu, rồi lại than da mình quá đen đi mà. Có người hay cầm tay tui đặt lên tim, bị tui chọt chọt chỉ biết cười ngây ngốc. Có người nhát thiệt nhát, hun má tui xong im re cả lúc thiệt lâu, rồi lúc được tui hun lại thì đơ ra rồi thiệt vui vẻ, lại còn nhai đi nhai lại vụ đó với tui hoài.

Có người thấy tui nhõng nhẽo thì bật cười rồi ôm tui vô lòng.

Có người thấy tui gọi nhỡ 7 8 cuộc thì hớt ha hớt hải gọi lại, xong lại rống lên kiểu Có vậy thôi đó hả?

Có người đã nắm tay tui đi vòng vòng phố xá rồi mà còn giật ngược lại hỏi Ê vậy là làm bạn gái tui thiệt rồi phải ko?

Có người thương tui như vậy, mà vẫn cho tui tự do. Mà tui biết, người cũng cần tự do. Hai đứa cùng hệ Khí, có những chuyện chẳng cần nói ra mà vẫn ăn rơ như đúng rồi.

Thương. Rất rất rất là thương.



---



Có người ta nói người không xứng với mình.

Mình nghe xong, mình sợ mình sẽ tự kiêu lắm. Vì bản thân mình biết, tui càng ngày càng cần người hơn rồi. Mình biết nhớ biết thương, biết lo biết sợ, dần dà rồi cũng thành yêu thương thôi. Có mình mình biết mình xấu xí thế nào, bất lực thế nào. Có mình mình biết mình cần một quả tim ổn định đến thế nào. Có mình mình biết mình dễ lung lay đến thế nào, mình muốn một cuộc sống như thế nào thôi.

Mình cũng không biết chuyện sẽ đi được đến đâu. Cũng không biết mình sẽ sắm vai gì, hay con người tự nhiên của mình là như thế nào. Cũng chẳng biết đây có phải là một lựa chọn đúng hay không nữa.

Nhưng hiện tại, bản thân đang rất vui vẻ. Đã tu luyện để vượt qua nỗi buồn rồi, ngày nào trải qua cũng thật vô tư vui vẻ, nhưng cảm giác có ai đó mang lại niềm vui và ấm áp cho mình thật khó cưỡng lại. Thật sự, thật sự rất vui vẻ.

Ngày hôm qua đã là trọn vẹn một tuần chính thức, vậy mà đã có thật nhiều thứ để nhớ rồi.

Sẽ gom góp từng mảnh, mỗi ngày <3 p="">

No comments:

Post a Comment