Thursday 26 December 2013

26.12.2013

Tới cái ngày này, năm nào mình cũng trở nên nhạy cảm kinh khủng.

Ừ, mày ko chỉ thương mình tao. Mày tốt lắm, mày còn thương rất nhiều người khác nữa. Trong đó là những người con gái khác, không phải tao.

Mà tao cảm thấy, tao dần ích kỷ đi rồi. Thi thoảng lại có chút cảm xúc lóe lên, ước chi nó chỉ quan tâm đến một mình mình. Nhưng lóe xong rồi thì tắt. Chỉ còn đọng lại sự ghen tị. Ghen tị vì một lòng tốt không dành cho riêng ai.

Nó thương P, làm bài cho P, an ủi P, và nó cũng làm như vậy với mình. Chỉ là mình cố gắng không dựa vào nó.

Nó thương U, nó chỉ U học, nó đi ăn với U, âu cũng là để cho nhau thoải mái. Và nó cũng làm như vậy với mình.

Nó thương N và Ng, thủ thỉ với nhau miết. Mà nó cũng thủ thỉ với mình mà.

Đêm Noel thấy mình không (được) đi chơi, nó dành cả 1 buổi sáng để ở bên mình, dù là đang bệnh chết lên chết xuống.

Mình nói chuyện, nó nghe mình nói, nó cố gắng chia sẻ, dù là mình đã giấu đi những chuyện của riêng mình.

Nó thương mình mà.

Nó cũng thương người ta nữa.

Tao nghĩ tao không nên thích mày.

Thực sự không nên thích mày.

Tao sẽ vận hết lý trí, thuyết phục bản thân kết nạp mày vô hàng ngũ bạn chí cốt.

Nhận lòng tốt của mày, và đối tốt lại với mày.

Ừ, cố gắng tự khuyên nhủ bản thân.

Ừ...

Trừ phi mày thích tao lại.

Trừ phi, mày thích tao lại...


- - -

Sâm dứa sữa, saboche, hàng quán đóng cửa, dù bé, nắng to, mất giọng, khu K và tiếng Anh chuyên ngành.

Hì, tao vẫn chưa được xem kính mới của mày.

- - -


Hôm nay mình đu trai đúng nhiều luôn. Cỡ thằng Tr`, chắc nó thấy mỗi lúc mình đi với một thằng khác nhau quá :))

Tính đến giờ, người con trai tặng mình nhiều quà nhất vẫn là bạn ý.

Tấm thiệp Noel duy nhất của mùa lạnh này.

Cảm ơn nghen. Cảm ơn.

Nói chuyện với bạn vui lắm. Thiệt sự rất vui. Và mình con vui hơn nữa, đó là mình xem bạn như một người bạn được rồi, và hình như bạn cũng vậy.

Hy vọng bạn có thể là một người bạn tốt. Thực rất hy vọng.


- - -

K à, chị tin vào em.

Em có tài, gia đình có điều kiện. Em có chính kiến, dù tính khí và cách làm việc vẫn chưa được tốt.

Chị tin rằng em sẽ sống tốt.

Và chị hy vọng, mai này đi xa rồi, đừng quên mất ở một đoạn cuộc đời, từng có một bà chị già lắm lời suốt ngày đòi chấn chỉnh em.

Hôm nay em chở chị về, nói chuyện với em thật nhiều, cũng hiểu em hơn được một chút. Chị cũng trải lòng mình ra được một chút.

Chuyên Toán, giỏi Lý, ghét Hóa. Đắk Lắk, con một, graphic design, du học, ông anh thấy ghét, em vợ thầy Huy, và dễ tủi thân.

Một đứa nhỏ tốt mà mình được gặp trong thời sinh viên này.


- - -


À, quên nữa, 10 năm rồi.

Đối với mình là 5 năm rồi.

Thiệt sự là nghẹn ngào, chẳng biết nói gì nữa.

Các anh, vẫn chưa hạnh phúc.

Vẫn là chúc các anh hạnh phúc mà thôi...


No comments:

Post a Comment