Saturday 18 January 2014

17.01.2013

Có một số người, dịu dàng đến tan chảy.

Chỉ là hỏi thăm nhau và chúc thi tốt thôi, ấy vậy mà cũng được mày hộ tống suốt bữa trưa, bỗng cảm thấy thiệt ấm áp.

Dạo này mày chủ động nói nhiều chuyện với tao hơn rồi đó, biết không?

(tự dưng hôm qua viết được tới đây lại bị tuột cảm xúc, uổng ghê ><)

Nói chung hôm qua cũng chẳng có gì quá đặc biệt đâu, mày vẫn là mày của mọi khi, tao vẫn ngơ ngẩn như tạo mọi ngày, vậy thôi. Khuyên mày ăn dĩa cơm cũng tốn công ghê, nhưng chịu ăn là tốt rồi. Nhiều khi tao cũng làm liều, một ngày một bữa, nhưng mà kết hợp với vụ mất ngủ của mày là thành thảm họa đó = =

Dạo này tao với mày chat với nhau sến súa quá mày ạ :)) Biết không, mày là một phần khiến tao quyết tâm chuyển vào ký túc xá đấy. Vì tao không muốn bị tách xa khỏi bạn bè nữa. Không muốn tách xa khỏi mày, khỏi mọi người, để kỉ niệm với nhau chỉ là những dòng chat khô cứng, chứ còn lúc gặp được nhau thì lại bình bình lặng lặng, chẳng có mấy chuyện để nói. Thương, nên mới muốn nó thật hơn một chút, hữu ích hơn một chút. Có buồn thì kéo nhau đi ăn bánh xèo, đi uống sinh tố bưởi, chứ nhắn tin với chat cũng đâu làm lòng nhẹ thêm bao nhiêu. Đói, nhạt miệng, thì nấu cho nhau bữa ăn, kêu nhau qua ktx ké một miếng, chứ ăn chữ chẳng no lê được, mà quan tâm qua con chữ cũng hời hợt biết bao. Không chỉ đối với mình mày, mà còn đối với những người khác nữa.

Tao không muốn đời tao nhạt nhẽo như bao năm trước đây. Tao muốn sống hết mình một lần, tận lực cố gắng cho cái gì đó một lần, dù là nhỏ nhặt đi chăng nữa, dù có phải hy sinh nhiều thứ đi chăng nữa.

Tao không muốn sống để làm vừa lòng tất cả mọi người nữa.

- - -

Hôm nay cũng ráng học thi, mà sao chẳng vào đầu gì cả.

Nói chung, sẽ cố gắng gìn giữ mọi thứ thật tốt...

No comments:

Post a Comment