Thursday 11 June 2020

11.06.2020



Kiểu như là
mình mệt mỏi đến cùng cực rồi ấy

Mệt đến nỗi không muốn nói gì hết
không muốn giải thích
không muốn đấu tranh

Ai nghĩ gì cứ nghĩ đi
mình không quan tâm nổi nữa

Mệt kiểu vậy ấy

Những lúc bệnh tật
tâm tình dị hợm quái gở cáu gắt
nhìn vào chỉ thấy
anh sợ mình lây bệnh cho người khác
tạo nghiệp tạo quả gì đó
rồi chỉ quan tâm đến cái chuyện
mình có mua nước mía đun sôi giống cái bài thuốc gì đó mà Thầy ảnh dạy
rồi chắc lúc mình khỏi bệnh
lại là một cái lý do để ngợi ca quảng đại thần thông

Giờ mình không mua rồi hoài không khỏi
chắc cũng sẽ lại nói
Tại em không mua nước mía đó

Nên kiểu
hết sức
hết sức
mệt mỏi

Thôi để em bệnh một mình được rồi
Hai má con tự lo

Mấy nay tối xuống mà ngủ 1 mình là cứ nghĩ linh tinh
rồi khóc tới lúc ngủ
Sáng dậy mà nằm thêm 1 chút
lúc trước có thể ngủ nướng rất sung sướng
giờ chẳng hiểu sao
chỉ có thể khóc thôi

thực sự những lúc đứng lên đi làm, đi tập yoga
mới thấy còn gì đó đáng sống

Mình cũng không biết mình bị gì nữa
càng trưởng thành đúng ra càng phải mạnh mẽ
à không
càng phải vững vàng, yên lòng
mà sao mình thấy
lê bước càng lâu
càng yếu mềm, càng dễ mệt mỏi

Hạnh phúc không bao giờ kéo dài
những ngày còn hạnh phúc, may mà mình đã tận hưởng
đi đến nước này
cũng không còn gì hối tiếc nhiều

Mình vẫn luôn nói, hạnh phúc chỉ là một trạng thái cảm xúc thôi
Nó sẽ đến, sẽ đi
mà cũng sẽ quay lại
nên là mình cũng không quá cố chấp với hạnh phúc
cũng không phải nghĩ rằng không có hạnh phúc là không thể sống nổi

Chỉ là cố gắng lê lết lây lất
lấy được chút nào hay chút đó
sống để chờ để giành lấy những khoảnh khắc đó thôi

Hạnh phúc tại thân
đau khổ cũng tại thân
buông bỏ đi thì hết đau chứ gì
biết vậy mà vẫn chọn ôm vào
vẫn chọn ở lại đây

thôi thì
buông được cái gì thì buông

nhưng mà
mình sẽ không chọn lấy việc ở cả đời với một trái tim không thuộc về mình
và một cái đầu không suy nghĩ cho mình

nếu mình không làm thay đổi được
thì đau đến mấy
cũng buông

trước mắt là phải vượt qua sự mệt mỏi này đã
thực sự
thất vọng
buồn nói không nổi
suy nghĩ cũng chẳng thành được một câu hoàn chỉnh
cứ vụn nát vậy thôi

mệt quá đi...

No comments:

Post a Comment