Wednesday 30 January 2013

[Fic] Stalking cũng là một nghệ thuật.


Viết với tinh thần OT5 bất diệt và bộ óc hoang tưởng level cực kì cao (▼へ▼メ)

.

.

.

.

.

.

.

.

Title: Stalking cũng là một nghệ thuật.
Disclaimer: tác giả vô sản ;A; Chỉ có sự hoang tưởng là của tác giả thôi ;A;
Pairings: có lẽ là YunJae, nếu bạn muốn.

.

E hèm, xin chào các bạn ~

Chắc các bạn đang thắc mắc rằng tôi là ai?

Xin thưa tôi chỉ là một fangirl vô cùng thầm lặng, một người hâm mộ DB5K từ cọng tóc dựng đứng thẳng nhất đến cái móng chân dài nhất!

.
.
.

Nhất nhất nhất luôn đó!

.
.
.

Khụ khụ, hình như tôi hơi quá khích~

Nào, giờ có phải bạn đang thắc mắc rằng đây là cái chi?

Xin thưa, đây là một cái fanaccount không hơn không kém!

Và chúng tôi - bao gồm tôi và con bạn chí cốt của mình *chỉ qua bên cạnh* - sẽ cố gắng tường thuật buổi tối 27/01/2013 của chúng tôi một cách sống động và khái quát nhất có thể!

.

Màn tự biên tự diễn của ABC và XYZ xin được phép bắt đầu ~ *xòe quần nhún người, mỉm cười tiêu chuẩn*

.
.
.
.

Trong concert của Jaejoong oppa.

"Aaaaaaa!!!"

"Aaaaaaa!!!"

"Kim Jaejoong!"

"Kim Junsu!"

"Park Yoochun!"

"Này, cậu có nghĩ Chunnie oppa hơi bị... chỉn chu quá đáng cho một cuộc gọi bất ngờ không?"

"Ờ, cây piano để sẵn ở đó luôn kìa."

"Ê anh đàn kìa!!!!"

"Chu choa hay quá!!!!!!!!!"

"Aaaaaaaaaaaa~"

"Aaaaaaaaaaaa~"

"Ôi hết rồi..."

"Tóc lại còn dựng đứng, ở nhà ai lại vuốt keo làm gì?"

"Mặt rõ hớn hở luôn, chậc, chắc là đã mong chờ lắm đây."

"Haiz..."

"Haiz..."

"Dộ ôi anh sắp nấu ăn kìaààààààà!!!!!"

"Aaaaaaa~~~~~"

"Aaaaaaaaaaa~~"

"A... a..." -____-lll


(khan tiếng rồi, đổi phân cảnh!)

.
.
.
.
.

Sau concert của Jaejoong oppa.

"Đi mau nào, mình phải phóng ra nhà hàng kia ngay!"

"Sao không đi nhìn Jaejoong oppa thêm một chút? Anh ấy đang ở cổng sau kìa?"

"Ngốc, lát nữa fan ùn ùn kéo đến nhà hàng thì làm sao mà chen vào? Phải chạy từ bây giờ thì mới có thể giả bộ bình thản mà bước vào, sau đó mới nhìn anh ăn được mấy tiếng đồng hồ luôn, hiểu chưa?"

"Đã rõ!... Ê chờ tí, tớ có điện thoại!"

*vừa chạy vừa nghe*

"Yoboseyo? Cái gì, nãy giờ Minnie oppa đang ở đó á?!! Rồi bọn tớ tới ngay!"

*vẫn còn đang chạy* "Gì vậy? Ai báo tin gì à?"

"Minnie oppa đang ở đó đó!!!"

"Hộc... hộc... Đó nào???"

"Cái nhà hàng chúng ta đang chạy tới đó... TAXI!!!"

"GÌ CƠ???!!!"


(chui vô taxi, đóng màn, đổi phân cảnh tiếp)


.
.
.
.
.
.


"Sẵn sàng chưa? Cười một cái cho tớ xem! A, không được! Phải nhu mì hơn, hiền thục hơn, giấu bớt răng đi! Phải tỏ ra vô lại... Ủa lộn, vô hại! Đúng rồi đó."

"Đầu tóc, duyệt. Không mồ hôi, duyệt. Quần áo, ờm, duyệt. Đi nào!"

*duyên dáng lướt vào nhà hàng*

"Xin cho một bàn hai người ạ."

"Mời các quý cô đi lối này."

*nói thầm* "Ôi họ kìa, họ kìa! Hướng 10h!"

"Đã thấy."

"Anh ơi, có thể cho bọn em ngồi bàn kia được không ạ? Bọn em thích ngồi gần cửa sổ..." *cười ngọt ngào, giơ ra ngón tay ngọc ngà chỉ về phía chiếc bàn trống sau lưng Minnie oppa, đầu hơi cúi, mắt chớp chớp lúng liếng*

"Ơ... Tất nhiên là được."

.

"Anh mang cho tụi em chút súp nha, lát tụi em gọi món tiếp."

"Ừ, các em chờ một chút."

[Reng... reng.... reng...]

"Yoboseyo? Jaejoong hyung?"

*thì thầm* "Éééé... Gọi kìa, thực sự là có gọi cho nhau kìa!!!"

"Tất nhiên là ăn ngon rồi, hồi ấy cũng vậy mà... Hyung, thức ăn hôm qua hyung nấu cho concert, còn không? Đóng hộp gửi qua cho em~~~"

*kích động trong im lặng* "Éééééé..."

"Hừ, Yunho hyung biết nấu có vài món thôi, xoay vòng riết ngán lắm rồi hyung ơi~... Rồi, sẽ chia phần cho hyung ấy mà, đừng có lo. À anh này, Yunho hyung đang bị cảm đấy, hay là anh nấu thêm món gì ngon ngon rồi gửi một lượt đi?"

*thẽ thọt* "Tớ thề là ban nãy Minne oppa cười rất gian nha.... Ơ sao tự dưng lại ụp mặt xuống bàn vậy anh???"


"Hyung à... Lát nữa không gặp được hả..."

"..."

"Đang ngồi trong xe đậu trước cửa nhà hàng chứ gì?..."

"..."

"Đừng có lừa em nha..."

"..."

"Hừ, biết ngay mà! Hyung đang nói chuyện với cao thủ đoán mò IQ ba chữ số đó."

"..."

"Rồi, em giục họ đi đây, xong cả rồi."

"..."

"Này, hyung ah... Yunho hyung nhớ hyung lắm đó... Ổng bảo muốn dê hyung kìa~"

"..."

"Hừ. Người ta đang nói khái quát mà lị. Rồi, cúp đây."

.
.
.

"Súp của hai cô đây... Ơ, sao lại khóc rồi?"

"..."

"..."

.
.
.


"Ê, hức, Jaejoong oppa kìa."

"Ừ, thấy rồi, hức."

"Anh phục vụ ơi, nhà vệ sinh ở đâu vậy ạ? À vâng, cám ơn anh."

"..."

"Vâng, cho tôi hủy đơn đặt bàn. Thực xin lỗi."

"A, không có gì."

"Giám đốc vẫn cho giữ tấm hình này sao?"

"Tất nhiên rồi, chữ ký của 5 người các anh là quý giá lắm đó, biết bao nhiêu cô cậu bé fan đã dành tiền vào đây ăn để nhìn thấy nó. Dạo gần đây thì, càng ngày càng đông..."

"Ừ, Minnie nó cũng chọn nhà hàng này mãi..."

.

"Ơ, hai cô chưa tìm ra phòng vệ sinh à?"

"A, chúng tôi..."

"..."

"Hai em..."

*cùng lúc cúi chào* "Chào anh, Kim Jaejoong-sshi."

"... Chào hai em."

"Tụi em sẽ không làm phiền an..."

"Cảm ơn hai em."

*cười*

"Và, đừng khóc nữa."

"..."


(*chùi nước mắt* Đổi, đổi phân cảnh, đi...)

.
.
.
.
.

"Haiz, lần này có lẽ là lần stalk thành công nhất của chúng ta ấy nhỉ..."

"Ừ... Bao nhiêu kinh nghiệm thực không uổng phí."

"Liệu chúng ta kể lại câu chuyện này, có ai tin không?"

"Sẽ có. Chắc chắn là thế. Vì họ muốn tin."

.

"Này, đi đâu tiếp đây?"

"Bắt đầu lục tìm lịch trình của họ đi nào. Họ đi đâu, chúng ta dõi theo đó."

"Nghe như chúng ta đang dẫn đầu binh đoàn rình rập các anh vậy."

"Haha ~~~ Stalk là một nghệ thuật, mà stalker cũng là một nghệ sĩ đó, đặc biệt là stalker đi đầu ~"


.
.
.
.
.


Fanaccount vô-cùng-đứng-đắn của bộ đôi ABC XYZ đến đây là hết, cám ơn quý vị đã nén cười mà xem đến dòng cuối cùng *cười ngọt ngào*

*vẫy tay kiểu hoa hậu*

*kéo màn* :3


Những lời chỉ ghi trong blog.

 Thực chất, fic này không vui. Mình đã không hề vui khi viết nó. Thấy mọi người vui vẻ với nó, mình ngạc nhiên lắm.

Có phải là đã bão hòa với tiểu thuyết ngược tâm rồi không? Nên chút nhói đau cỏn con này chẳng là gì cả?

Chứ mình thì buồn lắm.

Mình vốn không thích đọc tiểu tuyết ngược tâm, vì mình nhạy cảm với nỗi buồn. Mình muốn chạy thật xa khỏi nó, chứ không phải đâm đầu vào.

Mà, những gì mình viết, mình thực sự cảm thấy nó. Vì đối với mình nó là thực, nên đau lắm.

.
.
.



Dạo này ban đêm mình dễ down mood kinh khủng ấy.

Thôi ngồi học tiếp.

No comments:

Post a Comment