Monday 8 July 2013

[NKGM] 08-07-13

Mình và một người nữa, chơi cái trò gì đó mà phải chạy vòng vòng ăn phở/bún tích điểm nhận vật phẩm :v Ngầu cái là hai đứa bách chiến bách thắng luôn, tới tiệm cuối còn được tuyên dương trước các người chơi đang xì xụp ăn khác =]]

Chỉ nhớ một trong hai đứa dùng tên Haseo, 1 trai 1 gái (mình chả nhớ mình là trai hay gái). Chạy qua rất, rất nhiều địa điểm, ăn ở các quán khác nhau.

À, trong lúc chơi còn có vụ dùng chuyển động của chính mình để điều khiển chuyển động của người khác nữa chứ, dùng remote để bật/tắt chức năng :v Chẳng hiểu sao trên con đường lớn ấy - lát xi măng và ở giữa hai làn đường có trồng một hàng cây như ở Nha Trang - mình lại cầm remote điều khiển cô Thỏ lái xe, mà chật vật quá nên cuối cùng cầm remote tắt chức năng điều khiển luôn, vì hai đứa đang đi ngược chiều nhau.

Đường sá rộng, ngoằn ngoèo dưng rất đẹp. Nhà ở hai bên đường san sát nhau, có chút nét cổ. Tiết trời âm u, trong con phố có một con sông, càng đổ ra ngoại thành càng lớn.

Tiệm cuối cùng mình và bạn đồng hành cùng đi để lấy điểm có vỏ bọc là một tiệm sách, tên Susill gì đấy, điểm nhận biết là một chữ S rất bự (để phân biệt với các tiệm sách khác, mình nhớ có chạy ngang qua một tiệm sách và định tếch vô thì nhận ra nó không có chữ S). Tiệm nằm trong một đường hầm rất lớn, vách đều bằng đá, tối tăm ẩm thấp, chỉ được thắp sáng bằng đèn dầu.

Có thấy xuất hiện một đứa con gái, cảm gíac như Cú hay Ryo gì đó ở chỗ con sông. Lúc ấy là lúc mình đang ngoi ngóp bò lên tấm ván tới nhà hàng boss, để rồi nhận ra chưa tích đủ điểm để được cho phép vào và thế là phải chạy bán mạng đến Susill.

Lúc ngồi trong Susill, tự dưng thầy Filch trong Harry Potter xuất hiện (O___o) Thầy hằm hè đưa cho mình hai cái điện thoại, bắt mình phải giữ rồi bỏ đi mất. Mình định thần lại thì thấy hai cái điện thoại đang TỰ nói chuyện với nhau, hóa ra là một cái bình thường và cái còn lại có thể tự đối thoại với thằng kia. Mình nhớ thầy Filch nói là 'Cái điện thoại ấy có giá trị bằng mày đấy' (đại loại thế), nhưng chẳng hiểu sao lại là nhìn thấy câu đe dọa ấy trên một trang giấy, giống như đọc kịch bản trước khi vào đóng phim vậy.

Thầy Filch đi đâu đó rồi quay về, xuất hiện ngay sau lưng mình (mà mình không thấy), rồi hạ giọng gầm ghè hỏi mình có bán cái điện thoại đó không (thử nhau ấy mà). Mình im lặng không nói gì cả, thế là trót lọt. Thầy ngồi xuống nói chuyện với mình, bảo rằng thầy là Squib nên khá rảnh rỗi, vì không có gì để làm nên mới chế ra cái điện thoại biết nói kia. Sau đó thì thầy bắt đầu hỏi chuyện về bà Figg.

Ngay khúc đó thì bị bố gọi dậy mất rồi.

[tự thấy mấy giấc mơ của mình quá mệt :v Sau này mua sổ mới rồi sẽ cố viết cho chi tiết hơn]

No comments:

Post a Comment